Thứ Ba, 24 tháng 10, 2017

Vụ khăn lụa Khaisilk mác "Made in China": LỪA DỐI CŨNG VÌ THAM !!!

Thanh Nguyên

Tôi tính không nói về xì căng đan Khaisilk mua hàng khăn lụa Trung Quốc về cắt nhãn Made in China (nhiều khăn cắt nhãn còn thấy rõ) rồi gắn nhãn KHAISILK bán kiếm tiền (xem bài trên báo link bên dưới). Bởi vì ít nhiều ai đó sẽ nghĩ rằng tôi “tát nước theo mưa” dìm hàng người kinh doanh cùng ngành. Tôi có quan niệm kinh doanh của riêng mình nay nói ra luôn: CHỈ NÓI ƯU ĐIỂM SẢN PHẨM CỦA MÌNH - KHÔNG BAO GIỜ KỂ XẤU SẢN PHẨM CÙNG NGÀNH. Chưa kể là sản phẩm phở Hai Thiền của tôi đến thời điểm này vẫn là độc nhất vô nhị nên không cần so sánh với bất cứ đại gia nào. Tôi thừa tự tin để nói rằng anh Khải bán phở không ảnh hưởng đến tôi🙅‍♂️

Khăn lụa Khaisilk sao gắn mác China thế này? (nguồn ảnh: internet)





Nhưng hôm nay đọc và tranh luận một stt của một doanh nhân chưa nổi tiếng bằng anh Khải Silk, thì tôi đủ siêng để gõ những con chữ này

1. SHARE BÀI NÓI XẤU ANH KHẢI LÀ KHẮT KHE VỚI LỖI LẦM?

2. NGƯỜI LÀM KINH DOANH NÊN HIỂU KHÓ KHĂN THÔNG CẢM CHO NHAU?

3. VÌ KHÔNG ẢNH HƯỞNG ĐẾN MÔI TRƯỜNG VÀ SỨC KHOẺ CỦA AI NÊN LỖI LỪA DỐI KHÁCH HÀNG CỦA ANH KHẢI LÀ LỖI NHỎ NÊN BỎ QUA?

4. NÊN XEM XÉT MỨC ĐỘ, ĐIỀU GÌ BỎ QUA ĐƯỢC THÌ BỎ QUA. KHÔNG NÊN QUÁ KHẮT KHE (?!)

5. TỐ CÁO ANH KHẢI THÌ KHÔNG CÓ THƯƠNG HIỆU VIỆT?

Tôi là gái quê. Lên 8 đã là thợ chính làm bánh phở phụ Ba Mẹ. Yêu công việc. Không quan tâm Sài Gòn này có đại gia nào. Tôi biết đến Khaisilk từ thời kỳ các trang mua chung hot ơi là hot. Lúc đó nhà hàng sang trọng gì đó của anh Khải bên quận 7 bán vé buffet trên các trang mua chung nên tôi biết. Tôi không thấy mình thoải mái và tự nhiên khi bước và những nơi sang chảnh. Và tôi đã đặt câu hỏi về độ trung thực của anh Khải khi anh ấy quảng cáo rằng 20 kg xương nấu ra 10 lít nước lèo. Cái này tôi vô tình đọc được khi page này “được tài trợ” chạy quảng cáo vô tường nhà tôi.

Phân tích ngắn gọn thế này:

- 20 kg xương bò nấu ra 10 lít nước lèo

- 1 lít nước lèo được 2 tô phở

- Vậy 20 kg xương bò nấu ra được 20 tô phở.

Suy ra 1 kg xương bò nấu ra được một tô phở

Mà 1kg xương ngoài chợ 40k/kg mà mua rất hiếm có vì 1 con bò chỉ có 4 cái xương ống. Mua giá sỉ trung bình 35k/kg

Vậy một tô phở riêng NGUYÊN LIỆU XƯƠNG thôi đã 35k. Mà thôi. Cho 30k thôi.

Giá bán tô phở 55k trở lên. Vậy 25k còn lại gánh những chi phí sau:

1. Tiền gas đun hầm xương

2. Tiền cua đồng như anh Khải nói

3. Tiền thịt bò

4. Tiền gas pha nước lèo

5. Tiền gas đun phở bán

6. Tiền bánh phở

7. Tiền rau giá hành

8. Tiền gia vị

9. Tiền nhân viên nấu, nv bán, nv tạp vụ và nv phục vụ

10. Tiền mặt bằng

11. Tiền khấu hao công dụng cụ: nồi ly tô chén dĩa

12. Tiền khấu hao tài sản cố định: máy lạnh, bảng hiệu, thiết kế trang trí,...

13. Tiền điện, tiền nước

14. Chưa kể các chi phí khác vân vân và mây mây...

Ai tin cứ tin đi. Chứ tui là tui đặt câu hỏi to đùng về độ TRUNG THỰC từ khi đọc cái page quảng cáo này của anh Khải.

Trước khi trở thành Bà Bán Phở thì tôi cũng từng làm ngành may. Nhỏ xíu thôi. Nhưng đủ để dư hiểu rằng không thể cắt cái nhãn ra thay cái nhãn khác được. Lộ liễu lắm. Còn nếu tháo chỉ gỡ hẳn cái nhãn ra bỏ thì may lại vẫn bị khách tinh ý phát hiện vì đường nối chỉ hoặc khác màu chỉ. Vậy thì chỉ có cách tháo ra hết may lại. Mà như vậy mất công quá. Lại lộ lỗ kim đường may cũ dù có ủi chưa chắc biến mất. Mà bọn khách hàng này ngu lắm. Nó không biết gì đâu! Vâng. Chỉ có sự gian xảo kèm thêm xem thường khách hàng mới có được hành vi lừa dối thô thiển như vậy. Có thể đó là nhân viên anh Khải đã không làm đúng “quy định”. Chứ anh Khải ảnh đâu có dại vậy. Chẳng qua ông Trời ổng hại anh Khải thôi.

Ta đã có thương hiệu. Ta được quyền đặt gia công sản xuất về bán chứ sợ chi. Thương hiệu ta là bằng chứng cho sự đảm bảo chất lượng cơ mà. Chứ thằng ADIDAS cũng thế thôi. Ah, nhưng mà công khai vậy thì làm sao KHAISILK được tiếng thơm phát triển ngành nghề truyền thống của Việt Nam!

Đó! Thế đó! Tất cả xuất phát từ THAM mà ra. Tham tiền. Tham tiếng. Mà lòng tham thì không đáy. Nên không thể nói rằng là dân kinh doanh thì phải thông cảm nhau với khó khăn của doanh nghiệp. Ủa! Mà anh Khải ảnh khó khăn cái gì vậy kìa? Dù có khó khăn nào mà LỪA DỐI khách hàng cũng không thể chấp nhận được. Huống chi mang khó khăn ra nguỵ biện dùm cho một doanh nhân lừa dối khách hàng mình. Còn nếu căn cứ vào mức độ thì tìm tình tiết giảm nhẹ anh Khải không hề có. Nếu một người vì cần tiền nuôi con hoặc chữa bịnh nguy nan khẩn cấp cho người thân thì dễ cảm thông hơn. Đằng này anh Khải mua hàng Trung Quốc về bán cái khăn đến giá trung bình là 2 triệu đồng là đạt SIÊU LỢI NHUẬN không khác gì ma tuý thì nếu xét về mức độ tội anh Khải càng nặng hơn.

Và cũng đừng nói rằng hành vi lừa dối của anh Khải không ảnh hưởng đến môi trường, sức khoẻ của ai. Đâu thể nào so sánh KHAISILK với FORMOSA được. So sánh vậy nhằm mục đích gì? Hay là chúng ta đang vỗ về yêu thương người đang LỪA DỐI khách hàng mình trắng trợn? Nếu như vậy là chúng ta đang BẤT CÔNG với những người làm ăn lương thiện và chân chính. Và chúng ta đang trực tiếp giết chết nền sản xuất còn quá ư là non yếu của nước nhà. Và chúng ta đang tiếp tay để khẳng định với thế giới rằng các doanh nghiệp sản xuất ở Việt Nam toàn đang mua hàng của Trung Quốc về bán. Câu này tôi đã nghe rất nhiều lần ngay trên nước Úc và nước Mỹ bởi các bạn là Việt kiều đang kinh doanh các sản phẩm Châu Á. Trả lời câu hỏi này của các bạn, tôi chỉ dám nói về ngành của mình: “Nguyên không dám nói về các sản phẩm khác. Nhưng riêng bún, bánh phở và bánh tráng thì Việt Nam mình sản xuất trực tiếp và gia công cho rất nhiều nhãn hàng sở hữu bởi người Hoa và người Thái. Bởi cho tới hiện giờ thì chưa ai làm bánh phở ngon hơn người Việt. Đó là nhờ yếu tố bí quyết gia truyền và lợi thế nguyên liệu phù hợp nhất để làm nên sợi phở ngon. Và hơn nữa, người Việt mới hiểu chính xác nhất thế nào là sợi phở ngon để đáp ứng nhu cầu của chính người Việt”. Mọi người đều đồng ý câu trả lời của Bà Bán Phở 

Thật may là cho đến thời điểm này anh Khải chưa lấn sân vào sản xuất ngành Phở. Thật may mắn. Những người đang bán hàng may mặc có lẽ đều bị đặt câu hỏi tự sản xuất trực tiếp hay mua hàng Trung Quốc về bán đây? Như vậy có phải thiệt thòi cho những ai đang phấn đấu “nội địa hoá” sản phẩm may mặc hay không?! Một doanh nhân lớn được ca ngợi về nhân cách và công trạng phát triển nền sản xuất truyền thống nước nhà. Một sản phẩm uy tín rất lớn trên thương trường và được trân trọng cho biết bao đối tác nước ngoài với tràn đầy niềm kiêu hãnh của người Việt. Thế mà cần được vỗ về sao? Rồi những người lên tiếng là khắc khe sao? Những người đang làm ăn kinh doanh mà không biết thông cảm khó khăn với nhau sao?! Nếu chúng ta cứ tố cáo những thương hiệu lớn thế này thì Việt Nam ta mãi không có thương hiệu sao?

Thế đó. Chúng ta cứ mải đổ thừa đổ lỗi cho người khác thì đến bao giờ chúng ta thay đổi được? Muốn trung thực dễ lắm. Chỉ cần bớt THAM, có lòng TỰ TRỌNG cộng thêm một chút CAN ĐẢM thì con người ta dễ dàng trung thực!



Bài về vụ việc trên báo 
.............

Bài liên quan: 

2 nhận xét: